Tương lai của ngành nuôi trồng thủy sản phụ thuộc vào các chiến lược tăng năng suất và sử dụng tốt hơn các nguồn tài nguyên thiên nhiên, đồng thời cung cấp sự linh hoạt để sản xuất gần các trung tâm tiêu dùng lớn, các vùng nông thôn, có khả năng chống chịu với biến đổi khí hậu và cung cấp an ninh sinh học chống lại các đợt bùng phát dịch bệnh ngày càng gia tăng trong sản xuất động vật. Do đó, việc áp dụng các công nghệ canh tác bền vững, chẳng hạn như #gmp_who #thanvuong #benhkysinhtrung #nuoitomsieuthamcanh và công nghệ biofloc, nổi lên như một phản ứng quan trọng đối với những thách thức mà ngành này phải đối mặt. Trong IMTA, chất thải do một loài tạo ra được sử dụng làm thức ăn và/hoặc phân bón cho các loài khác, giúp tăng hiệu quả của hệ thống và giảm lượng nước thải phát sinh. Tổng hợp kết quả của hơn 10 năm nghiên cứu, khoảng hai năm trước, một đơn vị giảng dạy về sản xuất tích hợp tôm, cá, thực vật và tảo lớn trong biofloc đã được triển khai tại LCM ở quy mô thí điểm thương mại. Đơn vị, một nhà kính rộng 900 m², có 8 bể chứa 50.000 lít để sản xuất tôm, 8 bể chứa 5.000 lít để sản xuất cá, 2 bể chứa 4.000 lít để sản xuất tảo lớn và các luống ngoài trời để sản xuất salicornia và hương thảo biển. Nhà kính được trang bị hệ thống tạo năng lượng mặt trời và thu thập nước mưa. Do đó, đây là một đơn vị có tính bền vững cao, có khả năng sản xuất một lượng lớn sinh khối các loài quan tâm làm thực phẩm với tác động môi trường thấp, kết hợp hệ thống sản xuất hiệu quả với năng lượng sạch. Tác giả : Felipe do Nascimento VieiraNhà nghiên cứu tại Đại học Liên bang Santa CatarinaĐại học Liên bang Santa Catarina Đại học Liên bang Santa Catarina – UFS